Trong phòng khám mắt. Cậu bác sĩ hỏi bác bệnh nhân chừng ngót sáu chục tuổi, một bên mắt sưng to tướng. Bên ngoài tím lịm như mận chín, con ngươi đỏ lừ: mắt bác bị sao thế? Bị từ bao giờ?
Bác bệnh nhân lí nhí: tôi ngã vào cọc. Hơn 1 tuần rồi.
– Ngã vào cọc thì vết thương nó phải khác, bác nói thật đi. Nếu bác không nói thật, chúng cháu không khám cho bác đâu.
Cậu bác sĩ giọng nghiêm túc và có phần hơi gắt.
– Tôi… tôi ngã vào cọc thật mà… bác sĩ khám cho tôi với.
– Mắt này không phải Ngã vào cọc. Bà nói chính xác đi. Bà đi với ai? Gọi người nhà vào đây. Cậu bác sĩ đanh giọng.
– Dạ.. là ông ấy đấm tôi… nhưng ông ấy bảo tôi phải nói là ngã vào cọc mới cho tiền đi khám…. tôi đi xe ôm…
Bác gái nghẹn ngào vừa nói vừa lấy cái khăn mặt ố vàng chấm mắt.
Không khí trong phòng khám như đặc lại.
Cậu bác sĩ hỏi lại:
Thế con cái bác đâu? Sao lại để chồng đánh cho ra nông nỗi này? Bác có biết cặp mắt quan trọng thế nào không?
Bác gái đưa tay đón miếng gạc trắng cậu bác sĩ đưa cho giọng nghẹn ngào: tôi không có con… tôi lấy làm lẽ…
Ông ấy hay uống rượu, mà mỗi khi rượu vào lại đánh tôi… Tuần trước ông ấy say rượu đã đấm vào mặt tôi… Tôi tưởng không sao nên không đi khám. Nhưng càng ngày mắt càng nhức và chảy nước nên nay tôi mới đi khám.
-…. Mắt bác bị rách giác mạc, dẫn đến viêm võng mạc. Bác nhập viện để chúng cháu điều trị. Mắt bác phải tiêm chứ uống, nhỏ thuốc không khỏi đâu. Bác ra bảo ông xe ôm về báo người nhà mang đồ cá nhân cho bác nhập viện.
– Ôi… tôi không nằm viện được đâu bác sĩ ơi… ông ấy cho tôi có 500 ngàn đi khám thôi… giờ nhập viện làm gì có tiền mà nằm. Bác gái nghẹn ngào…
Cậu bác sĩ lặng người, những bệnh nhân trong phòng khám lặng đi xót thương!
Cuối cùng cậu bác sĩ đành kê đơn thuốc uống và nhỏ cho bệnh nhân…
Câu chuyện để lại nhiều suy nghĩ cho mỗi người chứng kiến!
Sưu tầm
Những người phụ nữ mà phụ thuộc kinh tế vào chồng thì rất hay bị chồng coi thường thậm chí còn đánh đập, vậy chị em phải tự lực cuộc sống của mình không cần nhờ vả vào ai cả. Đọc truyện này để rút kinh nghiệm trong cuộc sống của mình.