
Không phải trời đã sang đông
Mà là chốn ấy má hồng đợi ai
Ánh chiều chạng vạng đùa dai
Sáng thì chưa tắt, bóng ai đã mờ
Sông sâu mặt nước lặng lờ
Bình yên cứ tưởng ai ngờ sóng dâng
Đáy sông cuồn cuộn những tầng
Ai hay, ai biết, ai nâng cho mình
Năm mươi tuổi,….nghĩa ân tình
Vẫn lòng sóng cuộn để mình, mình mang
Mặt sông lặng để đò sang
Đã bao nhiêu lượt…. đò ngang chở tình
Đời đang chạng vạng nhân sinh
Tuổi trẻ đã hết bình minh tuổi già
Pha sương tóc bạc làm quà
Da mồi chân mỏi…, đâu là hồng nhan…!!!