Đọc bài thơ “Con rể ơi” dưới đây chúng ta mới thấy nỗi lòng của cha mẹ. Sinh con ra, nuôi con khôn lớn rồi gả chồng cũng chưa phải là đã xong trách nhiệm. Con gái đi lấy chồng, bố mẹ chả mong có ngày báo đáp, nhưng nếu con gái không hạnh phúc khiến bậc làm cha mẹ ruột như cắt ra từng khúc.
Con rể ơi! chiều nay có rảnh không?
Qua bên nhà ăn bữa cơm con nhé.
Tối hôm qua cha vừa bàn với mẹ.
Nhốt con gà gọi thằng rể về chơi.
*****
Tiện thể cha cũng muốn nói mấy lời.
Về những chuyện mà cha đây biết được.
Ông bà nội cũng gọi từ hôm trước.
Nói dạo này hai đứa chẳng bình yên.
*****
Mấy ngày qua tâm trạng mẹ buồn phiền.
Thương các con đêm nằm chẳng chợp mắt.
Trời về khuya ánh trăng buồn hiu hắt.
Tiếng thở dài lẫn trằn trọc canh thâu.
*****
Cha mẹ già đâu mong ước gì đâu.
Chỉ mong các con tâm đầu ý hợp.
Đồng sức đồng lòng thức khuya dậy sớm.
Chồng thuận vợ hoà tu chí làm ăn.
*****
Thương hai đứa cuộc sống nhiều khó khăn.
Mới ra riêng mọi thứ còn túng thiếu.
Cơm áo gạo tiền trăm bề lo liệu.
Nội ngoại hai nhà kinh tế chẳng dư.
*****
Thôi con ạ, cứ cố gắng từ từ.
Chịu khó chắt chiu cùng nhau gánh vác.
Cứ vững tin rồi ngày mai sẽ khác.
“Sông có khúc người có lúc” con ơi.
*****
Chồng nóng giận thì vợ phải bớt lời.
Cơm sôi nhỏ lửa muôn đời chẳng khê.
Là vợ chồng đừng nói nhau nặng nề.
Phải nhường nhịn để yên bề gia thất.
*****
Trách nhiệm làm chồng con đừng đánh mất.
Phải thương vợ và phải thật bao dung.
Phải trân quý người gối ấp chăn cùng.
Hôn nhân cả đời vợ chồng dạy nhau.
*****
Đừng để cha mẹ nặng lòng buồn đau.
Phải nhìn các con hôn nhân lục đục.
Cha mẹ chỉ mong các con hạnh phúc.
Sống thuận hoà để nội ngoại yên tâm!
ST
Con gái đi lấy chồng rồi bố mẹ vẫn chẳng hết suy tư.