Đến một ngày trên đường dài bóng lẻ
Em mệt nhoài lại gặp kẻ giang tay
Vớt hồn em trở lại với tháng ngày
Em tưởng chừng không bao giờ còn thấy
Em thấy mình mỏng manh như tờ giấy
Không mạnh mẽ như hồi ấy bên anh
Chiếc thuyền nan chao đảo tròng trành
Em không đành để trôi theo dòng cuốn
Có cây sào níu em trong sóng cuộn
Giữ em lại trong nước cuốn chiều dâng
Đến một ngày gánh nặng đã nhẹ tâng
Nhưng lòng em lại bâng khuâng, đau xót…!
Nhớ về anh khoảng thời gian dịu ngọt
Nặng ân tình mình chót đa mang…!
Đò đầy khách giục sang ngang
Thôi em ở lại…cùng chàng…chuyến sau!
11/4/2019
HPQ