Đêm không có anh, em như thành sỏi đá
Tiết đông mới về, mà lạnh giá đêm đông
Thao thức canh khuya, trằn trọc cảnh cô phòng
Anh có thấu nỗi lòng em không anh hỡi..?
Anh cứ ở mãi nơi đâu, để nơi này em ngóng đợi
Em chẳng tiếc cho mình, mà chỉ tiếc cho anh
Em đã mềm lòng rồi, như chiếc lá trên cành
Chiếc lá ngọc, đang chòng chành đêm thu tới
Mảnh trăng côi, càng khuya càng diệu vợi
Em ngọc ngà, càng ngóng đợi phút anh yêu
Hãy đến đây anh, cho em phút nuông chiều
Cho em tất cả, những điều em mơ ước
Không có anh yêu, làm sao em ngủ được
Hồn lãng du, càng ao ước có anh nhiều!
Sưu tầm