
Anh đừng thương em người đàn bà cũ
Chẳng còn gì ngoài chất chứa niềm đau
Chẳng có gì ngoài năm tháng úa màu
Hẳn vệt thời gian trên đôi vai héo rũ
Em biết em …người đàn bà đã cũ
Muốn đứng ngoài rìa cả những cuộc vui
Chỉ một mình với nỗi buồn lủi thủi
Hết hờn ghen.. giận dỗi với cuộc đời
Giờ chỉ muốn .. tự mình thương mình thôi
Về khép cửa .. gió đừng lùa vào nữa
Em thấy sợ …mỗi một lần đốt lửa
Nhận đống tro tàn nguội lạnh xót xa
Anh đừng thương người đàn bà bước qua
Lằn ranh giới nghiệt ngã vẫn đơn côi
Hết hy vọng vào ảo ảnh một thời
Em chấp nhận không còn thương ai nữa..!
16/6/20 TD