Bài thơ Là Phụ nữ – Đủ vừa được đăng tải nhiều trên facebook nhưng chưa rõ tác giả thật là của ai. Song ai là phụ nữ đọc bài thơ này đều rất thấm.
Là phụ nữ, chẳng cần xinh đẹp quá
Cứ vừa nhìn, nhưng đủ bỏ bùa mê
Đẹp lung linh, mà trí tuệ ướt nhòe
Thì cũng chỉ, xếp vào hàng đẹp nhạt.
Là phụ nữ, đừng cái gì cũng biết
Có những điều, “nhắm mắt” lại hay hơn
Vừa đủ ngu ngơ, để dè dặt nỗi buồn
Thông minh quá là dễ đau nhiều đấy!
Là phụ nữ, đừng yêu nhiều quá vậy
Yêu đủ vừa, để đỡ xót sau thôi
Hôm nay còn yêu, mai có thể xa rồi
Yêu vừa đủ, để dành mà… yêu tiếp.
Là phụ nữ, đừng thờ ơ sự nghiệp
Có thể chỉ làm, công việc thường thôi
Nhưng đủ để tự tin, hãnh diện với đời
Ta độc lập, và chẳng thèm dựa dẫm!
Phụ nữ ngọt ngào, nhưng đừng quên chút “dấm”
Để đàn ông thèm, mà không dám vu vơ
Có em rồi, còn dám nghĩ lơ mơ
Và cứ thế, thuộc về anh trọn kiếp!
Phụ nữ, hãy nâng niu mình trên hết
Hy sinh vì người, chỉ nên đủ mà thôi
Để mai kia, lỡ người phụ ta rồi
Vẫn tĩnh tại với mình – bao giá trị!
Phụ nữ chắc rồi, phải là người mẹ
Yêu thương con, nhưng đừng quá lo toan
Ta chỉ cần con vừa đủ đức, đủ ngoan
Đừng tự mệt với muôn vàn kỳ vọng.
Phụ nữ nhớ này, đừng quên tự trọng
Phải đủ vừa, để không bị khinh khi
Những khi cần, cứ quay gót bước đi
Nhưng khi ở, cái tôi đừng cao quá!
Phụ nữ ghen, nhưng cũng đừng ghen lạ
Ghen đủ vừa, để biết vẫn còn yêu
Ghen càng cuồng điên, mất mát càng nhiều
Tình tan biến, và hai ta mỏi mệt.
Phụ nữ phải biết buông, khi cần thiết
Cuộc đời mình, chỉ sống một lần thôi
Dũng cảm buông, khi mất mát đủ rồi
Cánh cửa mới, biết bao điều tốt đẹp!
Là phụ nữ đủ vừa, khó nhưng rất tuyệt!
Chị em ơi nhớ nhé, đủ vừa thôi
Hai chữ AN NHIÊN sẽ đi suốt cuộc đời
Với phụ nữ đủ vừa, tin chắc thế
~Sưu tầm~