Đại dịch covid-19 vẫn đang tiếp tục hoành hành, gây ra bao nhiêu cảnh tang tóc, đau thương. Một trận ôn dịch chắc hẳn đã giúp chúng ta có thời gian suy nghĩ nhiều hơn về ý nghĩa của cuộc đời này.
Một trận ôn dịch khiến chúng ta hiểu rằng trên đời này ngoài sinh – tử ra mọi thứ đều là chuyện nhỏ. Tiền tài dẫu tốt nữa cũng không tốt bằng sinh mệnh, danh lợi dẫu lợi nữa cũng không lớn bằng sức khỏe. Sức khỏe là vốn liếng, không có sức khỏe dẫu núi vàng, biển bạc cũng vô dụng.
Được sống là niềm hạnh phúc nhất, sinh mệnh mới là của cải tốt nhất. Một trận ôn dịch khiến chúng ta minh bạch rằng: Chiếc giường đắt nhất là giường bệnh, thứ thuốc tốt nhất trên đời là sức khỏe.
Chúng ta nỗ lực bán mạng để kiếm tiền, làm lụng ngày đêm mà quên rằng thân thể, tâm linh cũng cần được nuôi dưỡng. Đến khi thân thể tàn tạ lại rút hết tiền tiết kiệm mà cả đời cực nhọc tranh đấu để chữa bệnh, uống thuốc, chỉ còn nằm trên giường mà hít thở.
Nhận lấy những đồng tiền bán sinh mạng, rút hết “tài sản” trong ngân hàng “sức khỏe” của chính mình là cách sống ngốc nghếch nhất.
Ăn ngon miệng, ngủ ngon giấc, sống mạnh khỏe quan trọng hơn bất cứ điều gì!
Cuộc sống với bao bộn bề khiến chúng ta mất đi kết nối với những người thân bên cạnh. Điện thoại thông minh, máy tính xách tay hay những trò chơi điện tử hay những buổi tiệc tùng luôn chiếm hết thời gian hữu hạn của bạn. Một trận ôn dịch giúp chúng ta hiểu rằng: gia đình vĩnh viễn là điều quan trọng nhất.
Trong gia đình có tình yêu thương của cha mẹ, của người bạn đời, có những người thân luôn kề vai sát cánh ngay cả khi ta khó khăn nhất. Là bến đậu bình yên nhất.
Chỉ cần ở cùng được với người nhà thì dẫu chẳng thể bước chân ra khỏi cửa, cũng không cảm thấy cô đơn, dẫu chẳng hề ra ngoài cũng không cảm thấy sợ hãi.
Một trận ôn dịch khiến chúng ta minh bằng rằng: tinh thần cống hiến vô tư thực sự tồn tại. Khi nguy nan cận kề, dịch bệnh lan tràn, đại nạn tìm đến biết bao người dám lội ngược dòng, sông pha nơi tuyến đầu cố gắng làm thật tốt nhiệm vụ của mình.. Biết bao người gạt đi sinh tử xông lên phía trước, …
Trên thế gian này đâu có những năm tháng bình yên, chỉ là có những người giúp bạn đứng ra gánh vác trọng trách. Một trận ôn dịch khiến chúng ta minh bạch rằng: Thế sự vô thường, đời người đâu phải “phía trước còn dài”.
Sinh mệnh yếu nhược, ngắn ngủi không biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì. Vậy nên hãy sống trọn vẹn với hiện tại, trân quý mọi người xung quanh, oán hận là không đáng, tức giận, ganh ghét nhau để làm gì…
Những việc cần làm hãy cố gắng hoàn tất, những người nhung nhớ hãy sớm gặp mặt. Đừng để lưu lại tiếc nuối suốt một đời, đừng vì việc thiện nhỏ mà không làm, đừng vì việc ác nhỏ mà buông lơi bản thân.
Trong cuộc đời nhất định phải trải qua một lần sinh tử mới có thể minh bạch sinh mệnh quan trọng tới nhường nào, phải lâm trọng bệnh mới hiểu cuộc sống thật tuyệt vời biết bao nhiêu.
Một trận ôn dịch khiến chúng ta hiểu nhiều hơn về cuộc đời, lĩnh ngộ được những điều trân quý trong sinh mệnh “nhân thân nan đắc”. Được sống làm người thật quý biết bao để rồi phần đời còn lại có thể sống khỏe mạnh từ nay về sau, trọn kiếp bình an!
Thư gửi con