
Tháng mười hai về lòng ngập những chênh chao
Phố bớt ồn ào…Lòng người đang chùng lại
Thêm một lần… đông về trong hoang hoải
Chiếc lá trên cành… cũng buồn bã rơi nghiêng
Tháng mười hai về lòng nặng những niềm riêng
Người ra đi chẳng bao giờ trở lại
Hut hút đường chiều, Em về trong khắc khoải
Thương nhớ hôm nào.. giờ hoá cả trời đau…!
Tháng mười hai ơi… em vẫn nhớ anh nhiều
Từng bước chân xiêu, thả trên vùng kỷ niệm
Những buổi đón đưa, những lần hò hẹn
Vùng kí ức đong đầy.. Em biết gửi cho ai?
Hong